Bàn tay trái của Hạ Hoài là một cánh tay giả, Văn Tinh Trạch vụng về co ngón trỏ lại rồi hạ tay xuống.
Văn Tinh Trạch quay đầu lại nhìn thoáng qua, trong đôi mắt màu hổ phách vốn luôn lạnh lùng và đầy thù địch, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, vẻ lãnh đạm ấy dần tan biến.
Ánh mặt trời mờ nhạt, vài tia nắng hắt nghiêng vào đôi mắt cậu khiến người ta bỗng nhớ ra, Hạ Hoài cũng chỉ là một chàng trai hơn hai mươi tuổi. Nếu không có chiến tranh, nếu không phải nhập ngũ thì chẳng qua vẫn chỉ là một đứa trẻ mà thôi.
Trong suốt ba trăm ngày qua, ngoại trừ những thương nhân AI từ bãi phế liệu mà cậu liên hệ qua mạng vũ trụ, cậu không có bất kỳ cuộc trò chuyện nào dù là tán gẫu, trao đổi hay cãi vã. Suốt ba trăm ngày, không có ai nói chuyện với cậu dù chỉ một câu.
Mà hôm nay là sinh nhật của Hạ Hoài.
Văn Tinh Trạch giữ khuôn mặt không biểu cảm, nhưng ngay khi bước chân rời khỏi cửa, đôi mắt cậu đỏ hoe.
“…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT