Văn Tinh Trạch khóc.
Các người giám hộ chưa từng thấy Văn Tinh Trạch khóc, vua của họ tuy còn rất nhỏ tuổi nhưng cũng sẽ không vui, khổ sở, buồn bực…
Nhưng cũng có thể là vì ý thức được trách nhiệm khi là vua của một nước, cũng có thể là từ nhỏ tới lớn cậu đã quen với đủ loại việc không hài lòng nên thật sự là cậu rất ít khi bộc lộ cảm xúc quá mức.
Đương nhiên, cậu cũng không gào khóc tuyệt vọng, chỉ là chóp mũi và đuôi mắt đỏ bừng, quay mặt đi lặng lẽ giơ tay lau nước mắt. Nhìn hình ảnh trong camera trực tiếp nhân dân cả nước đều đau lòng muốn chết, như là cả trái tim đều bị ai đó nắm chặt, chỉ hận không thể xông vào màn hình ôm cậu một cái.
Phóng viên truyền thông phía chính phủ chờ ở bên cạnh để chuẩn bị cho buổi phỏng vấn năm mới cũng khóc lóc nước mắt nước mũi giàn giụa, hỏi Văn Tinh Trạch: “Năm mới đã đến, ngài có muốn nói với nhân dân cả nước điều gì không, thưa bệ hạ?”
Văn Tinh Trạch khụt khịt, cố gắng suy nghĩ vài giây.
Nhân dân cả nước nghiêm túc nín thở chờ đợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT