Yêu Yêu quả thực đã ngủ.
Chơi cả ngày trời, cuối cùng nàng giận dỗi rúc vào lòng Yến Hòa Trần, tức tối mà ngủ thiếp đi.
Giấc ngủ chập chờn, nàng mơ hồ cảm giác có người xoay nhẹ cánh tay mình. Hương đàn hương quen thuộc thoảng qua, Yêu Yêu dụi dụi đầu, miệng lẩm bẩm không rõ ràng: “... Thời Thư.”
Không phải Dung Thận, cũng không phải Vân Cảnh. Dung Thận ôm nàng vào lòng, nghe rõ ràng nàng gọi hai chữ "Thời Thư."
Hắn cụp mắt, đối diện với đôi mắt mơ màng, trong suốt của nàng. Yêu Yêu nắm chặt vạt áo hắn, vẫn còn chưa tỉnh táo hẳn. Chớp chớp mắt vài cái, cuối cùng nàng cũng nhìn rõ người đang ôm mình—một gương mặt tuấn mỹ, làn da trắng trẻo, điểm xuyết một nốt chu sa nổi bật. Yêu Yêu bĩu môi, lập tức vùi mặt vào lồng ngực hắn.
“Yêu Yêu?” Dung Thận thoáng sững người. Bình thường, lúc này tiểu nha đầu đã sớm quấn lấy cổ hắn, ngọt ngào gọi một tiếng "Vân Cảnh."
Thế nhưng Yêu Yêu chẳng thèm để ý đến hắn, thậm chí còn không chịu để hắn ôm. Nàng vùng vẫy, chạy thẳng về phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play