Nhiều năm trôi qua, Dung Thận cuối cùng cũng TRỞ LẠI hoàng thành.
Không còn dáng vẻ phồn hoa thịnh vượng thuở ban đầu, bầu trời thành Lạc Hoa u ám bởi âm sát khí, cho dù có kết giới kim quang bảo vệ, cũng không thể cứu vãn được vẻ suy tàn của hoàng thành.
Không thể không thốt lên một tiếng than thở rằng Mộ Triều Nhan lợi hại.
Hoàng thành vốn là nơi tụ khí vận của Dung quốc, đáng lẽ phải luôn hưng thịnh, vậy mà bởi vì nghịch chuyển pháp trận đã bị rút cạn khí vận mà trở thành một tòa tử thành. Mặc dù quốc gia vẫn còn đó, nhưng trải qua nhiều năm chiến loạn, bá tánh lưu lạc khắp nơi, tử thương thảm trọng, đất nước bị xé thành mảnh, không còn ra dáng một quốc gia. Hoàng thành cũng đã trở thành nơi mà mọi người đều muốn chạy trốn.
Nếu Mộ Triều Nhan còn sống, nhìn thấy thảm trạng của hoàng thành này thì nên khóc hay nên cười, Dung Thận không biết, cũng không muốn đoán.
Để lấy được sự tin tưởng của Bạch Ly Nhi, vết thương trên tay Yêu Yêu là thật. Sau khi Bạch Ly Nhi đưa họ vào hoàng thành, nàng ta không từ biệt mà còn nhiệt tình muốn đưa họ về nơi ở của mình.
Dung Thận ít nói, Yêu Yêu kịp thời ‘tỉnh lại’, nàng xoa xoa trán giả vờ mơ hồ: “Nơi này là đâu? Chúng ta vừa rồi không phải ở trong rừng sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT