Dung Thanh Viễn cuối cùng đã chết.
Mộ Triều Nhan, người đã làm mọi cách để chàng được sống, giờ đây, khi chứng kiến chàng ra đi trước mắt mình, lại cảm thấy một nỗi nhẹ nhõm đến lạ.
Chết đi.
Với người khát sống, cái chết là nỗi thống khổ. Nhưng với Dung Thanh Viễn, đó là sự giải thoát.
Chàng cuối cùng không còn phải gặp Mộ Triều Nhan trong dáng vẻ thảm hại đến vậy, không còn phải trơ mắt nhìn từng mảnh thịt trên thân mình bị xẻo, không còn phải chịu đựng sự tra tấn điên cuồng của Dung Hành, và cũng không còn phải nghe những lời khoe khoang của hắn về cuộc sống mà đáng lẽ thuộc về chàng và A Chiêu.
Cứ như vậy đi.
Dung Thanh Viễn nghĩ, nếu cái chết của chàng có thể đổi lấy sự bình an cho A Chiêu và đứa con của họ, thì cái chết ấy thật sự có ý nghĩa. Gương mặt tuấn mỹ của chàng bị Dung Hành rạch nát, lồi lõm, nhưng trước khi chết, chàng vẫn mỉm cười, một nụ cười vừa đáng sợ lại vừa thảm thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT