Trường Tuệ lao vào phòng ngủ, chỉ kịp nhìn thấy Mộ Giáng Tuyết đã không còn hơi thở.
Hắn nằm đó, quanh thân tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, dấu hiệu linh hồn ly thể đã xuất hiện. Trường Tuệ kinh hoảng đến mức suýt quỳ rạp xuống đất, hận không thể lập tức rút kiếm tự vẫn tạ tội.
... Quá vô lý!
Nàng thực sự không hiểu nổi! Rõ ràng đã cho hắn uống tâm đầu huyết, rõ ràng thân thể hắn không còn lạnh băng, vậy mà chỉ mới rời đi chốc lát, người đã chết rồi?!
Không kịp suy nghĩ nhiều, Trường Tuệ hoảng loạn lao đến, muốn ngăn cản điều gì đó. Nhưng hồn phách của Mộ Giáng Tuyết đã rời thể được một nửa, không thể cứu vãn nữa.
Ánh sáng đỏ sậm dần tụ lại, ngưng kết thành thân ảnh mờ ảo với mái tóc đen tung bay. Hắn khẽ nhắm mắt, ánh sáng quanh thân khẽ rung động, điên cuồng hấp thu ký ức từ nhục thân phàm thai.
Không thể để hắn biết được những gì phàm thể này đã trải qua!
Ý niệm đó đột ngột lóe lên trong đầu Trường Tuệ.
Những mảnh ký ức đỏ như máu tràn ra từ ấn đường phàm thể. Nàng vội vươn tay chộp lấy, nhưng do dùng sức quá mạnh, đầu ngón tay vô thức xuyên qua cổ hắn, tựa như đang bóp chặt yết hầu hắn vậy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play