Không chỉ chủ tịch Vương, ngay cả phó chủ tịch Lâm cũng sững sờ không nói nên lời. Sao lại nói đi là đi thế này? Hoàn toàn không bàn bạc gì cả!
Ông vội vàng đứng bật dậy:
"Ấy, đồng chí Tô, Tô tổng... đừng vội bỏ đi như vậy chứ! Tiến Sơn, cậu nói gì đi!"
Tô Tiến Sơn quay đầu lại, giọng có phần bất đắc dĩ:
"Lão lãnh đạo, chuyện này tôi biết nói sao đây? Cháu gái tôi không phải loại người cứ van xin là chịu ở lại. Tôi cũng đâu thể mặt dày ngăn cản con bé được."
Phó chủ tịch Lâm á khẩu, chẳng biết nói gì hơn.
Có thể nói gì đây? Tô Tiến Sơn đâu phải cán bộ công chức, chẳng lẽ còn có thể ép buộc ông ta phải tuân theo hay sao?
Tô Tiến Sơn dẫn con trai bước ra ngoài. Thật ra lúc này, trong lòng ông cũng rất rối bời, tim cứ trĩu nặng xuống.
Ông cảm thấy tất cả những điều tốt đẹp mà mình mong đợi cho tương lai giờ như đang dần xa tầm tay. Đến cả cơ hội giúp Hướng Nam lấy lại công bằng cũng không còn. Kế hoạch của ông hôm nay là nhân lúc mọi chuyện đang thuận lợi, mọi người đều vui vẻ, sẽ nói rõ ràng chuyện của Hướng Nam.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT