Sau khi ăn xong, Tô Tầm thật sự cảm thấy món mì này còn ngon hơn bất kỳ loại mì nào cô từng ăn trước đó.
Không hổ là món mì trong tiểu thuyết, khiến Tần Hải Dương nhớ mãi không quên, ngày đêm tương tư.
Quả nhiên, vị ngon là không nói suông!
Hứa Vịnh Mai nói:
“Chỉ sợ là chi phí làm ra hơi cao. Tôi chỉ lo nếu giá bán cao quá, người ta sẽ tiếc tiền không muốn mua.”
Tô Tầm đáp:
“Lão Đức Trang còn mắc hơn, khách vẫn ăn đều đấy thôi. Giờ ai mà mua được vé tàu lửa, trong túi ít nhiều cũng có chút tiền. Mấu chốt vẫn là hương vị ngon. Quan trọng là vẫn mang mùi vị của Lão Đức Trang.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play