Theo kế hoạch của Từ Anh Thành, sau khi gia nhập dự án xây dựng ngôi trường quốc tế mà Tô Tầm đề xuất, thì vị trí có thể chọn để xây dựng trong khu này cũng không còn nhiều. Vì trường học nhất định phải được xây gần khu dân cư, như vậy mới có lợi thế. Do đó, diện tích cần sử dụng cũng khá lớn. Hơn nữa, vì có trường học nên cũng không thể xây quá gần trung tâm thành phố.
May mà Mạnh Diệu Vinh cũng ý thức được điều đó, nên đã chú ý tìm đất phù hợp từ sớm.
Nếu có khu đất trống ở vùng ven thành phố thì càng tốt, muốn xây dựng thế nào cũng tiện. Còn nếu tìm được một mảnh đất lớn trong nội thành thì vị trí tất nhiên đẹp hơn, sau khi xây dựng xong cũng không lo không bán được.
Tô Tầm thì nghiêng về việc chọn vùng ven, vì đất trống dễ xây dựng hơn. Công việc giải tỏa và di dời dân cư vốn rất rắc rối, mà thời điểm này trong nước vẫn chưa phổ biến việc đó. Với người như Tô Tầm, vốn không thích phiền phức, thì vùng ven thành phố là lựa chọn hàng đầu. Lúc này, Hải Thành vẫn chưa phát triển triệt để, gọi là vùng ven chứ thật ra cách nội thành không xa lắm, nếu không thì cô cũng đã không đầu tư khu vui chơi ở đó. Chính là vì cô nhìn thấy hiện tại phạm vi đô thị chưa lớn, giao thông cũng không quá bất tiện.
Thế nhưng Từ Anh Thành lại nhất quyết chọn khu có người ở – mà lại là khu lán tạm bợ (*).
(*) Khu lán tạm bợ: chỉ những khu cực có các lều, lán, chòi, hoặc công trình tạm thời được dựng lên để phục vụ nhu cầu sinh hoạt, làm việc hoặc trú ngụ trong thời gian ngắn.
Mạnh Diệu Vinh dường như cũng không ngạc nhiên gì, tiếp tục nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT