Vừa về đến Đông Châu, anh lập tức bảo Tô Tầm gọi điện.
Nghe xong chuyện, Tô Tầm cũng thấy nhẹ nhõm, vì chí ít kết quả này không đến nỗi tệ như cô tưởng.
Cô nói với Chu Mục:
“Ngọc bội anh có thể tìm Quản gia Minh lấy. Nó nằm trong cái hộp gỗ nhỏ ở tận đáy rương đựng đồ trang sức. Cái này cất kỹ lắm, tôi cũng không để ý, không ngờ hôm nay lại có lúc dùng đến.”
Chu Mục thấy lòng rối bời.
Anh muốn báo án ngay. Nếu năm đó anh không phải bị bỏ rơi, mà giờ họ lại có thái độ như thế, thì chắc chắn họ từng gặp ba mẹ ruột của anh. Nhưng họ không chịu nói thật. Anh muốn nhân lúc họ còn hoảng hốt mà nhanh chóng cho điều tra.
Thật ra, đến lúc này rồi, người tỉnh táo cũng có thể đoán được phần nào chuyện xảy ra năm xưa. Bởi vì hành động của vợ chồng nhà họ Chu lộ rất nhiều sơ hở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT