Đầu năm nay, thị trường bên R Quốc cũng mở ra. Nơi đó dù nhỏ nhưng vào được trước thì rất có lợi. Trước kia lúc làm cho Tần Hải Dương, một năm lời cỡ trăm vạn đã đáng nể. Giờ xưởng của Tôn Khánh Lai, mỗi tháng đã thu về mấy trăm vạn.
Đây gọi là tìm đúng thị trường. Ngày trước, xưởng của Tần Hải Dương chỉ bán đồ nội thất ở Hải Thành. Còn bây giờ, Tôn Khánh Lai nhắm tới thị trường nước ngoài, tình hình tất nhiên hoàn toàn khác.
Hiện tại, xưởng gỗ đã có hai khu nhà máy sản xuất. Một khu là trước kia Tần Hải Dương chuyển cho Tô Tầm, giờ vẫn đang dùng. Khu mới cũng đã xây xong và đi vào hoạt động. Tôn Khánh Lai dự tính năm nay có lẽ còn phải mở rộng thêm nữa, nếu không sẽ không theo kịp đơn hàng.
Tô Tầm nghe xong thì mừng lắm. Đầu tư có kết quả thế này, đúng là đáng đồng tiền bát gạo. Mà năm nay, cô cũng đang cần tiền gấp.
Tôn Khánh Lai hào hứng chia sẻ với Tô Tầm về kế hoạch mở rộng. Bàn thờ Phật dĩ nhiên vẫn tiếp tục sản xuất, nhưng không thể chỉ dừng lại ở đó — anh muốn bắt đầu sản xuất thêm các món đồ nội thất mới.
"Hiện giờ nhà máy đã có đầu ra ổn định rồi. Tôi muốn phát triển thêm sản phẩm mới, định tìm mua các bản thiết kế nội thất từ nước ngoài mang về, chế thành đồ mới bán trong nước. Dạo này gu thẩm mỹ trong nước thay đổi nhanh lắm, mình phải theo kịp mới chiếm được thị trường. Ngoài ra, tôi cũng tính mời một số nghệ nhân điêu khắc truyền thống, nâng cao tay nghề sản phẩm, rồi hướng tới xuất khẩu hàng cao cấp. Tôi thấy ở nước ngoài, người ta rất thích tay nghề của tổ tiên mình. Mình phải phát huy cho tốt, người nước mình thích đồ Tây, mà người Tây lại mê hàng thủ công của bên mình — đúng lúc để trao đổi buôn bán."
Khi Tôn Khánh Lai nói về kế hoạch mở rộng kinh doanh, giọng anh đầy nhiệt huyết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT