Từ trước đến giờ chưa từng có ai thẳng thừng nói với Hạ Vân Lôi như vậy – nói thẳng cậu là loại người gì. Trước kia dù năng lực không ra gì, cậu vẫn rất tự tin, chỉ vì cậu mang họ Hạ. Cậu là công tử nhà họ Hạ, trong nhà tiền bạc xài hoài không hết, nên luôn nghĩ mình ở trên người khác một bậc.
Nhưng lúc bị một người cũng xuất thân giàu có như Tô Tầm xem thường, cậu đột nhiên cảm thấy một luồng khó chịu dâng thẳng lên trán.
Vì đối phương quả thật thông minh và giỏi hơn cậu nhiều.
Nếu như người ta chẳng dính dáng gì đến cậu, cậu còn có thể tự nhủ: "Liên quan gì tới mày?"
Nhưng trớ trêu thay, từ đầu đến giờ đều là cậu chủ động chọc ghẹo Tô Tầm, đắc tội với người ta, mà chẳng được lợi lộc gì. Cho nên cái thái độ coi thường và lời nói đụng chạm của Tô Tầm hôm nay, cậu không cách nào phản bác lại được. Cảm giác như mặt bị người ta tát cho sưng lên vậy.
Mặt Hạ Vân Lôi đỏ bừng, mắt cũng vì uất ức mà hơi đỏ, như sắp khóc đến nơi. Cậu thật sự bị Tô Tầm làm cho tức đến mức không kìm được.
"Vân Lôi!" – Hạ Vân Phượng nắm lấy tay em trai. Cô cũng thấy vô cùng xấu hổ vì những lời của Tô Tầm, nhưng lúc này, ở nơi như thế này, không thể làm ầm lên được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT