Từ nhỏ đến lớn, người bên cạnh cậu toàn là vì tiền mà chơi với cậu. Chỉ có Tần Hải Dương là không cần tiền của cậu.
Hơn nữa, trong khoảng thời gian qua lại với nhau, Tần Hải Dương chưa từng nịnh nọt hay lấy lòng cậu như những người khác, ngược lại còn tỏ ra thoải mái, tự nhiên. Đây là lần đầu tiên Hạ Vân Lôi cảm nhận được thế nào là tình bạn bình đẳng thật sự, trong lòng cảm thấy vui vẻ lắm. Hơn nữa, từ nhỏ cậu đã biết mình chẳng có năng lực gì, chuyện nối nghiệp trong nhà cũng không làm được. Cho nên mỗi lần Tần Hải Dương than phiền với cậu chuyện gì, cậu giúp được chút gì thì cảm thấy rất có thành tựu.
Giờ đùng một cái có người nói với cậu rằng, Tần Hải Dương có thể chỉ đang lợi dụng cậu và chị gái của cậu, Hạ Vân Lôi thật sự không nuốt trôi được. Vậy chẳng phải là nói cậu ngu hết chỗ nói rồi sao?
“Chị, Tần đại ca thật là người như vậy à? Nếu anh ấy có ý đó, sao không sớm bảo tụi mình giúp anh ấy làm ăn luôn đi? Như vậy chẳng phải còn hay hơn là cứ chèn ép Tôn Khánh Lai hoài? Em nghĩ không ra.”
Không chỉ em trai không nghĩ thông, chính Hạ Vân Phượng cũng cảm thấy khó hiểu. Có quan hệ như vậy, dùng để kiếm tiền không tốt hơn sao?
Chèn ép Tôn Khánh Lai thì được ích lợi gì?
Khắp cả nước bao nhiêu là xưởng sản xuất nội thất, chỉ nhằm vào một mình Tôn Khánh Lai thì có ý nghĩa gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play