Ngày đó trong thôn, trẻ con có người lười biếng, có người chăm chỉ. Người chăm chỉ thì sẽ làm nhiều việc hơn. Cũng chẳng có gì sai cả.
Trong ba anh em, ba mẹ thực sự rất chiều chuộng anh cả và Lý Việt Thiên. Một người là con trưởng, phải chăm lo cho cha mẹ khi già. Một là con nuôi, không quản lý được nhiều.
Chu Mục thì lại được dạy dỗ nghiêm khắc hơn. Tuy vậy, anh chưa bao giờ ghen tị với hai người kia, vì anh rất khinh thường những kẻ ham ăn lười làm, không có chí cầu tiến.
Sau này, anh được trường học đề cử đi thi vào quân đội vì thể lực tốt, rồi được tuyển chọn. Anh sớm rời khỏi nhà, cũng chẳng biết trong nhà có chuyện gì, chỉ nghe nói Lý Việt Thiên ngày càng hư hỏng, nổi tiếng là kẻ lưu manh.
Tuy vậy, trong lòng Chu Mục rất khó chịu. Trước đây, vì là con nuôi nên không được quản lý tốt, giờ quốc gia thay họ quản lý mà họ còn không muốn nghe theo?
Đâu phải là không được quản lý, mà là họ không muốn bị quản lý thôi.
Mặc dù anh tự nhận mình là người lạnh lùng, nhưng khi đối mặt với sự bất công như vậy của ba mẹ ruột, trong lòng anh vẫn thấy khó chịu, không thể làm ngơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT