Tô Dĩnh nghe xong, nỗi bực trong lòng mới dần dần tan đi, cô lấy rìu từ trong giỏ ra: "Chị biết các em bây giờ chỉ nói ngoài miệng là hiểu thôi, thực ra trong lòng không hiểu tại sao chị không cho các em làm vậy, nhưng không sao, các em cứ nhớ kỹ, chị nói không được làm là không được làm, thế thôi. Đợi sau này các em đều lập gia đình, chị không thèm quản các em nữa."
Thời đại này người lớn trong nhà dù là anh cả hay chị cả, nói chuyện đều có uy tín, vì cha mẹ đều quá bận, bận kiếm điểm công để đổi lương thực, bận đi kiếm vật dụng sinh hoạt nên việc chăm sóc các em nhỏ, ít nhất một nửa gánh nặng đều đặt lên đứa con cả trong nhà, đứa con cả chính là người lớn của các em.
Vậy nên khi Tô Dĩnh nói xong, mấy đứa em đều nhào tới làm nũng.
"Ôi chị, làm sao chị có thể không quản chúng em được, chúng em chắc chắn không đồng ý đâu!"
"Đúng vậy, chị Đại Nha, nếu không có chị dẫn chúng em đi đây đi đó kiếm đồ ăn thì chúng em đâu có tìm được nhiều đồ ăn vặt như thế!"
"Hu hu, chị không thể không quản chúng em được!"
Bị mấy đứa em chọc cười, cảm xúc kích động của Tô Dĩnh cũng dịu lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT