Thấy các em có vẻ đang suy ngẫm, Tô Dĩnh bổ sung: "Nhưng chúng ta cũng không thể trở thành những người tốt bụng quá mức, đối với ai cũng mỉm cười và không có lòng tự trọng, như vậy rất dễ bị bắt nạt. Nếu Tô Đại Trân thực sự cố gắng thay đổi và muốn hòa thuận với các em thì các em có thể xem xét liệu có nên tha thứ cho chị ta và xem chị ta như một người thân trở lại. Nhưng nếu Tô Đại Trân đến nhà chúng ta với mục đích không thể nói ra, chỉ giả vờ làm hòa thì chúng ta cũng không cần phải đối xử tốt với chị ta."
Tô Thành suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Vậy chị, chị có muốn cho chị ta ở nhà mình không?"
Tô Dĩnh đáp: "Chị còn phải xem thêm... Và ngay cả khi chị ta ở nhà mình, các em cũng không được tin tưởng chị ta ngay lập tức, đợi một thời gian rồi mới tính. Bởi vì lời nói có thể lừa dối nhưng hành động thì không. Nếu phát hiện ra chị ta có ý đồ xấu, chúng ta có thể đuổi chị ta đi ngay."
Nghe vậy, Tô Thành vui vẻ nhảy lên: "Hay quá! Em sẽ luôn trông chừng chị ta! Không để chị ta trộm lương thực nhà mình!"
Tô Mậu nói: "Em cũng sẽ trông chừng, không cho chị ta lục lọi tủ nhà mình!"
Tô Dĩnh nhìn những đứa em ngốc nghếch của mình, mỉm cười đầy yêu thương nhưng trong lòng lại nghĩ: Các em ngốc đáng yêu của chị ơi, đồ có giá trị trong nhà chúng ta đâu có để trong hầm hay tủ...
Cuối cùng Tô Dĩnh nói: "Mấy đứa ra ngoài chơi đi, chị đi xem Tô Đại Trân thế nào, kẻo chị ta thật sự chết cóng trước cửa nhà mình mất."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play