Tô Dụ tự mình đứng dậy, còn phủi hai cái lên đầu gối đầy bụi đất, giơ tay ra đòi ôm thỏ: "Thỏ!"
Cậu chưa từng chạm vào con thỏ sống bao giờ! Con thỏ sống! Mềm mềm, thịt thịt! Cái miệng nhai rễ cỏ liên tục!
Tô Dĩnh nói: "Em đợi chút đã!"
Cô nhổ mấy nhúm cỏ khô dưới chân, buộc chặt bốn chân của con thỏ xám béo rồi mới nhét vào lòng Tô Dụ: "Ôm đi."
Tô Dụ một tay ôm thân thỏ lông xù một tay không ngừng vuốt ve cảm nhận sự mềm mại của lông thỏ, nhưng bộ dạng yêu thích trân trọng của cậu khiến Tô Dĩnh cảm thấy lo lắng.
Tô Dĩnh nghĩ, em trai cô chắc không có những suy nghĩ xa xỉ như mấy đứa trẻ chưa từng chịu khổ khác, kiểu như "Thỏ thỏ đáng yêu thế, sao lại ăn thỏ" đâu nhỉ... nếu cô về nhà gϊếŧ thỏ béo này hầm thịt, em trai cô không thể khóc lóc phản đối chứ? Không thể chứ, không thể chứ?
Tô Dĩnh đâu biết, điều cô lo lắng hoàn toàn không thể xảy ra với em trai cô, vì suy nghĩ của cậu còn đáng sợ hơn nhiều.
Tô Dụ nghĩ, con thỏ này béo thế, diện tích lông cũng lớn, nếu làm khăn quàng cổ, găng tay thì vừa vặn. Hừm, thịt ở mông nhiều, nướng lên chắc chắn thơm hơn con gà mái già sáng nay! Nhưng mẹ có đồng ý gϊếŧ thỏ lấy thịt không? Tuy mới qua đây hai ngày nhưng cậu đã thấy mấy lần mẹ tiếc tiền đến mức không chịu nổi rồi.
Ừm, Phế Thái Tử Tô Dụ lột da nướng thịt, thật là tàn nhẫn!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT