Tô Dĩnh nói: "Phí giặt và chi phí đánh bông em không tính với anh nhưng anh Diêu Tam Giang, anh dùng việc đi nhặt củi để trả là được. Nhà em toàn là phụ nữ và trẻ con, việc nhặt củi rất tốn sức. Nhưng tiền để mua bông mới và thêm vào chăn áo thì anh phải trả nhé? Ngày mai em sẽ đi lên công xã mua bông và vải, nhà em không dư tiền, không thể ứng trước tiền cho anh đâu."
Thấy Diêu Tam Giang đứng ngẩn ra một lúc, miệng há ra nhưng không nói được lời nào, Tô Dĩnh nhướng mày: "Sao nào, không muốn làm à... Được thôi, vậy thì anh gọi Ngũ đại thúc ra đây, em sẽ lấy đồ của chú ấy đi."
Việc giặt lại chăn bông, áo bông và đánh bông cho Ngũ Lỗi đã được bàn bạc từ năm ngoái và suốt một năm qua, Ngũ Lỗi đã giúp nhà Tô Dĩnh làm rất nhiều việc nên chắc chắn chăn và áo bông của Ngũ Lỗi là Tô Dĩnh sẽ lo liệu.
Nhưng thật ra Diêu Tam Giang không phải không muốn làm mà là trước đây khi còn cắm chốt ở công xã huyện bên, anh ta chưa bao giờ giặt lại chăn bông hay áo bông. Vì thế áo bông của Diêu Tam Giang bây giờ không chỉ nặng nề mà còn bị hở gió ở nách...
Lý do Diêu Tam Giang bất ngờ đến mức không kịp phản ứng chính là – nhà Tô Dĩnh lại có dịch vụ cao cấp như vậy!!
Hầu hết người dân trong thôn đều tháo ra giặt lại chăn và quần áo vào thời điểm giao mùa thu đông nhưng phần lớn chỉ đơn giản là phơi ngoài nắng để sạch sẽ, rất ít người biết cách đánh bông, vì đây là một kỹ thuật cần được truyền dạy, không phải ai cũng biết.
Lúc này Diêu Tam Giang vô cùng phấn khích nói: "Làm chứ, làm chứ! Anh chắc chắn sẽ làm! Nhưng mà... bông này, vải này... he he... khụ, vậy cần khoảng bao nhiêu tiền nhỉ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play