Trước đây Ninh Quyên sợ chó vì chó trong thôn đều được nuôi thả, chạy lung tung khắp nơi, Ninh Quyên không dám đi ra ngoài một mình. Nhưng sau này cô ấy bắt đầu cho Tiểu Ngũ và Tiểu Lục ăn rồi mỗi khi gặp phải mấy con chó khác trong thôn dọa mình, Tiểu Ngũ và Tiểu Lục mà có mặt thì đều sẽ xông ra đuổi bọn chúng đi.
Tóm lại, mọi thứ ở nhà Tô Dĩnh đều khiến Ninh Quyên cảm thấy an tâm và vui vẻ, so với điểm thanh niên trí thức thì đó thật sự là sự khác biệt giữa thiên đường và địa ngục!!!
Vì vậy sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Ninh Quyên lấy tiền ra ngay rồi đưa cho Tô Dĩnh: "Chị... chị làm được hết! Chị đảm bảo sẽ làm được!"
Tô Dĩnh nhận lấy tờ tiền lớn từ tay Ninh Quyên, nhìn kỹ biểu cảm trên mặt Ninh Quyên, dường như cô ấy thật sự rất nghiêm túc...
Tô Dĩnh suy nghĩ một chút rồi nói: "Chị phải tự biết rõ trong lòng, nếu một ngày nào đó chị vi phạm bất kỳ điều nào trong bốn điều này, em sẽ đuổi chị về điểm thanh niên trí thức ngay. Còn về phía đại đội trưởng, chị cần có một lý do chính đáng để không ở điểm thanh niên trí thức nữa, nếu không chị sẽ dễ bị các thanh niên trí thức khác cô lập hoặc có lời đồn không hay về gia đình em. Chị định lấy lý do gì?"
Phản ứng đầu tiên của Ninh Quyên là định nói cô ấy không chịu nổi mùi hôi chân của Vương Linh và tính cách ồn ào của cô ta! Nhưng thế này không ổn... Nói ra có lẽ ngày mai cô ấy sẽ bị đánh.
Hay là nói... À! Cô ấy có ý này! Hôm nay cô ấy thấy Vương Linh đang đọc sách mà!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play