Thật ra lương thực nhà Ngũ Lỗi từ năm ngoái đã được chuyển sang nhà Tô Dĩnh nhưng không ai biết.
Tô Dĩnh tìm Vương Đại Lực là vì anh ta có uy tín trong thôn, mọi người đều tôn trọng. Đồng thời chức danh đại đội trưởng cũng đại diện cho lập trường của nhà nước, nếu ai dám nói gì thì cũng phải nghĩ kỹ.
Tô Dĩnh còn gọi Tôn đại nương hàng xóm tới là vì bà ta thích hóng chuyện, lại nhanh nhạy trong việc nắm bắt thông tin, quan hệ rộng và cũng là hàng xóm lâu năm. Nếu ai đó thật sự bàn tán về Lưu Lan Hương thì Tôn đại nương có thể nhanh chóng biết và giúp Lưu Lan Hương cãi lại vì bà không giỏi trong chuyện cãi vã.
Dĩ nhiên, Tô Dĩnh đã hứa với Tôn đại nương một khoản thù lao là 2 đồng nhưng chỉ là cho riêng bà ta biết.
Chỉ với 2 đồng mà có thể biến mối đe dọa lớn nhất về việc đồn thổi thành đồng minh, thật là một món hời. Có vẻ như Tôn đại nương và anh họ Tô Mưu là cùng một cấp độ.
Thực ra nói một cách nghiêm túc, toàn bộ quá trình này chỉ cần sự tiếp xúc của Ngũ Lỗi và Tô Dĩnh, không liên quan gì đến Lưu Lan Hương. Lại có đại đội trưởng Vương Đại Lực và hàng xóm lâu năm Tôn đại nương làm chứng nên cuối cùng việc này được coi là sự giúp đỡ lẫn nhau giữa hàng xóm, không liên quan đến bất kỳ mối quan hệ nam nữ không đứng đắn nào. Thậm chí vào buổi họp động viên cho vụ xuân của toàn thôn, đại đội còn công khai khen ngợi sự tương trợ giữa hai gia đình này trước mặt tất cả các xã viên.
Đôi khi nếu bản thân người trong cuộc thể hiện thái độ ngay thẳng, những kẻ tò mò cũng sẽ ngại không nói gì thêm. Sau này dù có vài người tò mò hỏi qua chuyện này vài lần nhưng cuối cùng cũng chẳng có lời đồn đại quá đáng nào được truyền ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT