Mọi người nghe cô bé này nói rất khó nghe... nhưng cũng rất có lý nên cũng thôi không bàn thêm, có tiền thì mau mua chút đồ ăn đi thôi!
Nhưng mới vừa quay đi, Tô Dĩnh lại gọi họ quay lại: "Quay lại đã! Đừng đi vội! Đồ quý giá nhớ mang theo người, mất thì chúng tôi không chịu trách nhiệm đâu, tôi chỉ là một xã viên nhỏ, không có nghĩa vụ trông đồ cho các anh chị, và tốt nhất là các anh chị đi lặng lẽ thôi, để người khác phát hiện ra là họ sẽ giành với các anh chị đấy!"
Các thanh niên trí thức: "..."
Cuộc sống khó khăn dường như vượt quá tưởng tượng của mọi người nhưng không còn cách nào khác, lúc này họ chỉ biết làm theo lời Tô Dĩnh, quay lại lấy giấy tờ và tiền mang theo người, sau đó mới sang Cung Tiêu Xã mua bông và lương thực.
Đợi đám người này đi hết, Hồ lão lục quay đầu giơ ngón cái với Tô Dĩnh: "Đại Nha, cháu được đấy, chú còn nói không rõ được như vậy đâu!"
Tô Dụ học theo: "Rõ ràng!"
Tô Dĩnh chống nạnh: "Tất nhiên rồi, dù sao cũng là 4 công điểm đấy, mình làm người phải xứng đáng với 4 công điểm này!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT