Tô nhị bá vừa dứt lời, cả năm đứa nhỏ đều ngoan ngoãn gật đầu liên tục "Vâng vâng vâng".
Chung quy, điều chủ yếu là chúng đã hiểu rõ sự nghiêm trọng của việc này nhưng chắc lần sau vẫn dám làm tiếp.
Khi Tô Hương Tú dẫn năm chị em rời khỏi cổng bệnh viện huyện, Lư Đản vui mừng khôn xiết, cuối cùng thì cha mẹ và anh chị của cậu ấy cũng sắp về nhà rồi! Mặc dù ở nhà chú ba cũng rất tốt nhưng dẫu sao cũng không phải là nhà của mình, Lư Đản đã nhớ cha mẹ từ lâu lắm rồi.
Bây giờ Lư Đản nắm chặt tay chị Tô Hương Tú không buông, miệng không ngớt gọi: "Chị ơi chị ơi" trông thật là lí lắc!
Ban đầu Tô Dĩnh định lén ghé qua chợ đen một vòng nhưng bây giờ có chị Hương Tú ở đây, thật khó mà hành động. Chủ yếu là nếu chẳng may xui xẻo gặp cảnh sát thì mấy đứa trẻ chạy thoát được, vì không ai lại gây khó dễ với bọn trẻ con. Nhưng với chị Hương Tú thì không chắc, chị ấy đã đến tuổi sắp kết hôn, nếu chuyện này làm hỏng cuộc hôn nhân của chị ấy thì không đáng chút nào.
Vì vậy Tô Dĩnh chỉ đành tranh thủ quanh quẩn gần bệnh viện huyện xem có tìm được thứ gì hay ho không.
Nhưng chưa kịp để Tô Dĩnh phát hiện ra món gì tốt thì Tô Dụ đã phát hiện trước rồi. Dĩ nhiên lý do Tô Dụ phát hiện trước là do cậu thấp, tầm mắt đủ thấp để dễ dàng bắt gặp những người ngồi hoặc ngồi xổm bên vỉa hè.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT