Buổi chiều trở về nhà, Lưu Lan Hương cũng đã hoàn thành xong những bộ quần áo mới của Tô Dĩnh và của chính mình, vậy là cả nhà năm người đều có áo xuân được may từ những mảnh vải vụn.
Ban đầu vì sợ không đủ vải, Lưu Lan Hương và Tô Dĩnh chỉ may trước cho Tô Mậu, Tô Thành và Tô Dụ, nhưng khi ghép xong, họ phát hiện số vải thừa đủ để may thêm hai bộ quần áo nữa, điều này làm Lưu Lan Hương vô cùng vui mừng, bà không còn trách Tô Dĩnh tiêu xài hoang phí nữa mà khen rằng số vải vụn này quá đáng giá, vì nếu mua vải mới từ Cung Tiêu Xã về may quần áo, chi phí sẽ cao gấp nhiều lần.
Sau bữa tối, cả gia đình năm người cùng thử mặc quần áo mới, trong đó có bốn người rất vui, chỉ có Tiểu Tô Dụ là cười gượng, vì bộ quần áo mới của cậu có màu vàng đất và có những chấm nhỏ...
Nhưng Tô Dụ biết điều kiện gia đình hiện tại không tốt, có được bộ quần áo thế này đã là hiếm lắm rồi, vì vậy cậu chỉ có thể nở một nụ cười không chân thành.
Tuy nhiên, những người còn lại rất vô tình, thậm chí họ còn dám cười nhạo Tiểu Tô Dụ!
Tô Mậu: "Trời ơi, sao em út lại xấu xí thế này chứ, ha ha ha! Trông như một cục phân vậy!"
Tô Thành cố gắng kiềm chế nhưng không thể nhịn nổi, cười ra tiếng: "Ha ha ha ha..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play