Trước khi chia tay, Lưu Đại Xuyên còn dặn thêm: "Nếu nghe thấy tiếng chó sủa thì chạy ngay, đó là dấu hiệu có người đến truy bắt chợ đen, nhưng thường không xảy ra đâu, vì chỗ này có hậu thuẫn rất mạnh mẽ."
Tô Dĩnh gật đầu: "Được, cháu nhớ rồi."
Sau đó Lưu Đại Xuyên tiếp tục đi sâu vào, còn Tô Dĩnh dẫn Tô Dụ đi dạo khắp nơi.
Chợ đen ở huyện lớn hơn nhiều so với chợ đen ở công xã của họ, Tô Dĩnh mới đi dạo một vòng đã thấy có hơn hai mươi ngõ rẽ, mỗi ngõ đều có người canh gác, chứng tỏ tổ chức chợ đen này phải kiếm rất nhiều tiền.
Nơi này bán đủ loại hàng hóa, từ đồ ăn tự làm ở nhà, túi vải tự may đến cá, thịt, gạo, dầu ăn và cả đồng hồ cũ.
Tô Dĩnh chọn một chiếc đồng hồ cũ còn mới khoảng 80% và hỏi giá, người bán đòi 300 đồng, thật là đắt, đồng hồ có phiếu mới giá 120 đồng, nhưng nhà cô không có phiếu, thôi bỏ đi, nhịn 8 năm nữa, đến khi cải cách mở cửa rồi muốn đồng hồ nào chẳng có, 8 năm không dùng đồng hồ cũng chẳng sao!
Cuối cùng Tô Dĩnh đành rời đi trong nuối tiếc khiến người bán đồng hồ lườm nguýt, khách chỉ ngó không mua đúng là phiền phức!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play