Lưu Lan Hương ôm lấy ngực, ngón tay run rẩy như sắp ngất: "Đắt... đắt quá rồi..."
Tô Dĩnh mặt mày rầu rĩ trả lời: "Ừm... đúng là đắt thật."
Lưu Lan Hương muốn khóc, thực sự muốn khóc.
Sao, sao lại bán đắt thế này hu hu...
Tô Dĩnh không nản chí: "Mẹ, cái này thực sự rất... rất quan trọng, nhưng mẹ cũng biết, qua cơ hội này rồi sẽ không có lần sau, mẹ nhìn cả nhà chúng ta, có ai là không yếu đâu, chưa kể bác sĩ vừa nói em trai thiếu dinh dưỡng, cần bồi bổ cẩn thận, nếu không sau này có thể thành ngốc thật đấy. Còn mẹ nữa, cứ đến mùa đông là đau lưng đau chân, cơ thể không có sức sống, không bồi bổ sao được? 15 đồng tuy nhiều nhưng mỗi ngày một người ăn một quả, cả năm cũng chỉ tốn vài đồng, có thể coi là không đáng kể nhưng sức khỏe tốt hơn, không phải đi trạm y tế thường xuyên, cũng không phải đến bệnh viện huyện khám bệnh, mua thuốc, phẫu thuật, mẹ xem thế là tiết kiệm được bao nhiêu tiền, có khi chúng ta còn có lãi nữa đó!"
Tô Dĩnh liên tục thuyết phục, Tô Dụ thì nhìn chằm chằm vào rổ táo đỏ của bà già, miệng há hốc.
Tô Dụ kéo áo mẹ, chỉ vào rổ của bà già kia rồi nói: "Mua!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT