Được người nhà tha thứ, Giản Phương Phương liền cảm thấy mọi chuyện đều đã qua, về sau mọi điều thuận lợi. Ở nhà được ăn no uống đủ, cũng không thiếu cái mặc. Đến giờ ăn cơm chị ta có thể giống như trước kia việc gì cũng sẽ không làm. Cha Giản nhìn thấy sẽ nói hai câu còn Lưu Thúy Vân thương chị ta che chở ở một bên, Triệu Tú Cúc cũng không dám nói liền buông đứa nhỏ thu dọn bát đũa.
Buổi tối đến giờ đi ngủ Lưu Thúy Vân dọn dẹp phòng ngủ. Giản Phương Phương nhìn khuôn mặt gầy gò của mình trong gương, nói với bà: “Mẹ, bây giờ con trở nên khó coi lắm đúng không?”
Lưu Thúy Vân quan sát con gái, cảm thấy Giản Phương Phương đã thay đổi không ít, Nhưng ở trong mắt bà con gái không hề khó coi, tuy vậy người quá gầy quả thật vẫn phải bồi bổ nhiều hơn: “Đúng rồi mấy ngày trước em gái con trở về cầm một túi bột mạch nha, đợi lát nữa mẹ đi bảo chị dâu con làm một chén cho con uống. Cái nào là thứ tốt, đắt một chút nhưng cũng là thứ bổ thân thể nhất.”
Giản Phương Phương đương nhiên biết bột mạch nha là thứ tốt. Lúc cô và nhà Hà Hưng còn tốt, nhà họ Hà có sữa mạch nha, cũng từng cho cô ta uống qua. Chỉ là đang nói là em gái nào? Nói đến đây Giản Phương Phương mới nhớ tới, trở về lâu như vậy còn chưa nhìn thấy cô em gái bệnh tật của mình tới thăm.
“Mẹ, Như Như đâu? Sức khỏe nó thế nào rồi?” Nói xong chị ta mới nghĩ đến trước kia bác sĩ nói cô em gái này có lẽ sống không lâu, chẳng lẽ trong khoảng thời gian chị ta không có ở nhà cô đã chết?
“Nó đi lấy chồng rồi.” Lưu Thúy Vân nói.
Giản Phương Phương nghe được không khỏi kinh ngạc, người chưa chết còn có thể lập gia đình, sức khỏe của nó... “Mẹ, thân thể Như Như như vậy, như thế nào mà gả được người đi, nhà ai nguyện ý cưới nó?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play