Thái độ của Ngu Duy Sanh rất rõ ràng. Nếu nhà trường khẳng định Sầm Tinh hành xử không đúng, thì anh sẽ truy cứu trách nhiệm nhà trường không bảo vệ Sầm Tinh tốt.
"Học sinh bị thương nói là Sầm Tinh đã ngáng chân nên cậu ta mới té," thầy chủ nhiệm nhấn mạnh, nhưng khí thế đã yếu đi không ít.
"Hiện trường nhiều người như vậy, có nhân chứng nào khác không?" Ngu Duy Sanh nói, "Tôi tin những gì Hoắc Hành Chi vừa kể, chắc chắn có thể tìm được nhân chứng."
Trong lúc anh đang nói, Sầm Tinh lại mạnh tay kéo ống tay áo của anh. Ngu Duy Sanh trong lòng đã lờ mờ đoán được, để phòng tránh cậu nhóc ngốc nghếch này trở thành "đồng đội heo", anh lặng lẽ rút ống tay áo ra khỏi tay cậu, sau đó nắm chặt tay cậu, ngầm ra hiệu cậu ngoan ngoãn đứng yên, đừng làm gì cả.
Sầm Tinh không biết có hiểu ý hay không, nhưng quả thật rất ngoan, đứng yên một chỗ, cúi gằm đầu, mặt đỏ bừng lên, không dám động đậy.
"Câuh ta tự mình ngã mà còn muốn cắn ngược người khác, chuyện này là thế nào? Đánh bom tự sát à?" Hách Hành Chi lớn tiếng hét lên "Tên Thi Văn này hôm nay cho dù có gãy cả một cánh tay cũng quyết kéo tất cả mọi người xuống nước sao?"
Mặt mày của thầy đen lại, trừng mắt nhìn hắn, nhưng không nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play