Sầm Tinh nhớ rõ lần trước Ngu Duy Sanh nói rằng, gia hạn thêm một tháng, ít nhất phải tăng thêm mười điểm. Lần này chỉ nói là giữ nguyên.
Ngu Duy Sanh chắc chắn là muốn tặng hộp nhạc này cho cậu, đúng không?
Trong vài ngày sau đó, Sầm Tinh luôn tranh thủ lúc nghỉ giải lao khi làm bài tập mà mở cửa ra, nhìn thoáng qua bàn trà một cái. Cậu nghĩ, sau kỳ thi lần này, cậu sẽ đặt chiếc hộp nhạc đó lên bàn học của mình. Làm bài tập mà ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy. Nếu cảm thấy mệt, cậu sẽ lên dây cót, nghe nó hát.
Hiện tại tạm thời chỉ có thể nhìn trộm để thỏa mãn đôi mắt. May mà cậu cũng có một món thay thế.
Chiếc điện thoại Ngu Duy Sanh mua cho cậu không phù hợp để gắn móc khóa, vì vậy Sầm Tinh đã treo con kỳ lân béo mập đó lên cặp sách của mình. Như thế, đi học cậu có thể nhìn thấy, về nhà cũng có thể nhìn thấy.
Cậu rất muốn biết Ngu Duy Sanh treo cái của mình ở đâu. Nghĩ kỹ lại, loại móc khóa hình dáng dễ thương như vậy hoàn toàn không hợp với anh, một Alpha không thích ngồi trên vòng quay ngựa gỗ chắc chắn sẽ không mang theo bên mình. Sầm Tinh không có lý do để vào phòng Ngu Duy Sanh, nên không thể kiểm tra được. Điều này khiến cậu ngứa ngáy trong lòng.
Dù sao đi nữa, mặc kệ Ngu Duy Sanh treo nó ở đâu, đây chính là món quà đầu tiên họ trao đổi. Sầm Tinh tự mặc định rằng nó có ý nghĩa đặc biệt, cộng thêm một chút tưởng tượng, gần như có thể coi như tín vật định tình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT