Cảnh báo: Nội dung chương này có nhiều hình ảnh minh hoạ. Xin lỗi vì sự bất tiện này. Trong suy nghĩ Lâm Viễn Thu là người hiện đại nên suy nghĩ của ẻm vẫn dùng từ hiện đại, còn các nhân vật khác sẽ khác, hoặc nạc mỡ lẫn lộn vì… tui quên mất không chừng….
Năm nay việc cày cấy ruộng vườn là do Lâm lão đầu tự mình lên trấn mướn trâu nhà Lâm Hạ, giờ nhà đã đỡ chật vật rồi, mấy đứa nhỏ cũng khỏi phải cực nhọc cầm cuốc xẻng như dạo trước.
Cũng như Tam Trụ nói đó, thay vì tiết kiệm mấy chục đồng bạc mướn trâu, chi bằng để dành sức cho vụ hái hồng và làm hồng khô nửa cuối năm, tính ra còn lời hơn khối.
Ngô thị nghe xong cũng gật gù tán thành. Theo bà thì đỡ được giọt mồ hôi nào là quý giọt mồ hôi đó.
Năm nào cứ tới vụ xuân canh là cả nhà đều vắt kiệt sức, không nằm bẹp mười bữa nửa tháng thì chẳng hoàn hồn nổi.
Thế nên vụ mướn trâu làm đất này Ngô thị hoàn toàn ưng cái bụng.
Chỉ có điều bên này vừa cày xong bên kia đã có chuyện mới xảy ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play