Đây chính là cái gọi là “hồn phi phách tán” sao? Tôi nhất thời không thể tiếp nhận kết quả này. Nhưng nghĩ lại, kẻ thù của bà đã bị tiêu diệt, bà cũng không còn phải chịu đựng thêm nữa. Có lẽ, đây cũng là một cách giải thoát.
“Những ác linh kia đã bị Kỳ đội trưởng tiêu diệt, bà hãy yên tâm mà lên đường đi…” – Tôi nói.
Bà lão vẫn giữ nụ cười hiền từ, dường như đã sớm đoán trước kết cục này: “Con ơi, bà đã sống đủ rồi. Chuyện báo thù hay không, bà cũng chẳng bận tâm.”
“Vậy bà làm tất cả những điều này là vì sao?” – Tôi hỏi.
Nếu không phải vì báo thù, tại sao bà lại từ bỏ cơ hội luân hồi chuyển thế, lẩn quẩn trong thôn suốt hơn một tháng qua?
“Bà làm vậy là vì những người phụ nữ khác, những người giống như bà, từ nơi khác gả về Đào Bình thôn.” – Bà lão nói, khuôn mặt đột nhiên hiện lên vẻ hoảng sợ – “Nơi này… nơi này giống như bị một lời nguyền ám ảnh!”
Bà lão vừa nói vừa lo lắng nhìn xung quanh, như thể có ai đó đang theo dõi chúng tôi. Hành động của bà khiến chúng tôi cũng trở nên cảnh giác, nhưng nhìn quanh chỉ thấy bóng tối dày đặc. Ngoài tiếng côn trùng rả rích và tiếng gió vi vu, chẳng có gì khác thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT