Nhịn cười thực sự không dễ, cuối cùng Lâm Hành vẫn không kìm được mà bật ra một tiếng cười khẽ.
“Buồn cười lắm à?” Tông Khuyết liếc mắt qua.
Lâm Hành lập tức nghiêm túc lại, đáp ngay: “Không, không buồn cười.”
Chỉ là ý cười trong mắt cậu vẫn không giấu được, dù môi đã cố giữ thẳng.
Tháng 5 trời bắt đầu nóng, dù quạt có bật mức to nhất cũng không xua được bầu không khí oi bức trong lớp học. Có người vừa làm bài vừa thỉnh thoảng dụi mũi, chỉ có Tông Khuyết ngồi cạnh cửa sổ là dễ chịu hơn đôi chút.
“Ngồi cạnh cửa sổ vẫn là sướng nhất, mùa đông ấm, mùa hè mát.” Vương Dương tan học liền xoay sang bắt chuyện. “Mày biết chọn chỗ ghê.”
Chỉ tiếc Lâm Hành còn chịu đáp lời với cậu ta vài câu, còn Tông Khuyết thì chẳng thèm liếc mắt lấy một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play