“Vừa mới từ đồn cảnh sát về, cậu có muốn nghỉ ngơi chút không? Cậu đã thức trắng cả đêm rồi.”
Giọng của Tống Cảnh Bạch vang lên bên tai khiến Văn Tiêu bừng tỉnh, cậu quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, quả nhiên thấy phía chân trời đã le lói ánh sáng hừng đông.
Thời tiết mưa lớn khiến bầu trời vốn đã tối tăm, giờ lại càng âm u hơn. Như vậy, thời gian chắc chắn đã trôi qua nhiều hơn cậu tưởng.
Thì ra đã lâu như vậy rồi… Cậu chưa bao giờ thấy một đêm lại dài đến thế.
Văn Tiêu khẽ hít một hơi, nói: “Tôi không buồn ngủ.”
Nhưng còn chưa nói xong, cổ tay cậu đã bị ai đó nắm lấy.
"Tiêu Tiêu, cậu đang nói dối." Tống Cảnh Bạch vừa buông cổ tay cậu ra vừa vén mái tóc lòa xòa trước trán cậu lên, nhìn thẳng vào mắt cậu khiến lời phủ nhận vừa định nói ra lập tức nghẹn lại nơi cổ họng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play