Slanert có một rạp chiếu phim riêng biệt, kết cấu hai tầng, thông qua cửa kính sát đất có thể nhìn thấy nội thất đơn giản bên trong.
Vào buổi tối, cả tòa nhà rực rỡ ánh đèn.
Văn Tiêu đứng ở cửa, quay đầu nhìn Hoắc Triển Ngôn vẫn còn lưỡng lự bên ngoài, không vào trong, cố nhịn cười nói: “Không phải cậu nói muốn xem phim à? Hay là sợ rồi?”
“Ai nói tôi sợ!” Hoắc Triển Ngôn nghe vậy lập tức bước vào, đứng bên cạnh Văn Tiêu.
Hắn vò mái tóc đỏ, nhìn tấm vé trong tay, cau mày nói: “Cậu cũng không nói trước là phim kinh dị, nhưng mà dù vậy thì có gì phải sợ đâu.”
“Giờ cậu biết rồi, vẫn có thể chọn không vào.”
Văn Tiêu nhìn Hoắc Triển Ngôn một cách thích thú. Dù đã xem nhiều lần nhưng cậu vẫn thấy buồn cười Hoắc Triển Ngôn luôn ra vẻ không sợ trời, không sợ đất, thế mà lại sợ ma.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT