Văn Tiêu có thói quen kéo rèm che một nửa khi ngủ, vì vậy, ánh nắng ban mai xuyên qua phần cửa sổ chưa bị che phủ, chiếu rọi vào trong phòng.
Ký túc xá một người khá rộng rãi, ngoài chiếc giường ra vẫn còn đủ không gian để đặt tủ quần áo, bàn học và két sắt.
Dưới sàn cạnh giường, Văn Tiêu còn đặc biệt trải một tấm thảm tròn màu xanh da trời.
Hàng mi khẽ run, người đang nằm trên giường từ từ mở đôi mắt còn vương hơi sương mơ màng.
Cậu vốn rất nhạy cảm với ánh sáng, hơn nữa đồng hồ sinh học của cậu cũng đã quen thức dậy vào giờ này.
Nếu ngoài trời là ngày mưa âm u, có lẽ cậu sẽ ngủ lâu hơn một chút. Văn Tiêu chớp mắt nhẹ nhàng, cảm thấy dường như bản thân đã quên mất điều gì đó.
Đến khi thấy vài cánh tay đang đè lên người mình, cậu lập tức tỉnh táo hẳn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT