Bạch Vụ cho rằng quà Hồng Ân nói là mảnh vỡ tận thế, hắn gật gật đầu, ngăn mình không suy nghĩ về Phó Đoàn Trưởng nữa. Đồng thời tự hỏi có muốn để cho Hồng Ân dùng oán khí ngăn cản Yến Tự Tại cùng với Tạ Hành Tri còn có Gia Ấn hay không. Bởi vì hắn không muốn bại lộ bí mật của mảnh vỡ tận thế, thế nhưng Gia ẩn biết về mảnh vỡ tận thế.
Trên bản thể của Gia ẩn liền cất giấu không ít mảnh vỡ tận thế khu vực, cho nên lúc này Gia ẩn cũng hy vọng có thể nhặt được thêm. Cho nên Gia ẩn đi theo Bạch Vụ cùng một chỗ, Yến Tự Tại cùng với Tạ Hành Tri cảm thấy có chút kỳ quái, cũng muốn đi theo Bạch Vụ một chỗ. Bạch Vụ đành phải đáp ứng trước, sau đó chờ cơ hội tìm kiếm mảnh vỡ tận thế. Hắn suy nghĩ về các sách lược đối phó trong đầu, thậm chí còn nghĩ về việc nếu Gia ẩn cùng mình
đoạt mảnh vỡ, có nên giết Gia ẩn hay không. May mà những vấn đề này cũng không có làm phức tạp Bạch Vụ quá lâu, bởi vì mảnh vỡ tận thế...đã bị người nhặt lên. Nhóm người Bạch Vụ một đường đi về phía bắc thôn, vào thời điểm đi đến bên cạnh Tảo Hồ... Bạch Vụ ngây ngẩn cả người. "Đây..đây là có chuyện gì?" Ngũ Cửu xuất hiện ở bên cạnh Tảo Hồ, mảnh vỡ tên là "hiến tế" kia, đã bị Ngũ Cửu thu thập, y chờ đến khi trở lại Tòa Tháp, lại đưa cho Bạch Vụ.
Trở lại hiện thực, Ngũ Cửu đã biết kết quả của trận chiến, vào thời điểm một lần nữa nhìn thấy Bạch Vụ, y lộ ra nụ cười khẳng định cùng với tán thưởng.
Mà nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Bạch Vụ, Ngũ Cửu Vốn luôn nghiêm túc lại càng cười vui vẻ hơn. "Làm tốt lắm, Bạch Vụ." "Phó... Đoàn Trưởng..." Bạch Vụ nhìn về phía Hồng Ân, Hồng Ân che miệng cười trộm, liền ngay cả những con mắt bên trong bóng bay đó cũng đều trở thành hình trăng lưỡi liềm, phảng phất như đang trêu chọc trong
thế giới này chỉ có Bạch Vụ bị thương. "Ngươi không phải...đã chết sao? Đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?" "Nói rất dài dòng, sau khi trở lại Tòa Tháp ta lại nói cho ngươi, nhiệm vụ giải cứu xem như kết thúc, chúng ta cần phải trở về" Ngũ Cửu VỖ VỖ bờ vai của Bạch Vụ, động này giống như ở bữa tiệc tối vào mùa hè kia vậy. Cuộc hành trình giữa chúng ta vẫn còn chưa kết thúc" Khi cửa phòng màu đỏ ở sâu trong nội tâm lại đóng lại một lần nữa, Bạch Vụ liền lại một lần nữa trở thành vật cách điện tâm tình tiêu cực. Hắn nhìn Phó Đoàn Trưởng, chú thích trong mắt vẫn giống như lúc trước, bất đồng duy nhất chính là, Phó Đoàn Trưởng ngoài tháp sẽ biểu hiện số liệu sức chiến đấu. Đây là Phó Đoàn Trưởng, nhưng hắn rõ ràng nhớ rõ...Phó Đoàn Trưởng và bảo vệ mình, đã chết đi. Tuy thân thể không có chết, nhưng linh hồn đã bị một đám oán niệm thể từng bước xâm chiếm sạch sẽ. "Sau khi thăm dò khu vực này xong, người bối rối nhất chính là ta" Ngũ Cửu cười độc miệng một câu.
Bạch Vụ nhận thấy biểu tình của Hồng Ân, đại khái đoán được Hồng Ân có khả năng động loại tay chân nào đó. Rất nhanh hắn liền an tâm, Phó Đoàn Trưởng nhất định sẽ tự nói quá trình với mình, không nói cũng không có liên quan, trọng điểm là sự thật Phó Đoàn Trưởng vẫn còn sống. "Chúng ta cần phải trở về" Ngũ Cửu nói. Hồng Ân có chút lưu luyến, Bạch Vụ nói: "Hấp thu lực lượng của thần hồ, phải mất bao nhiêu thời gian?" Một nửa chiếc váy đỏ của Hồng Ân đã chuyển sang màu đen, tuy lần này Tiểu Hồng phạm sai lầm, nhưng trong tương lai Tiểu Hắc chắc có lẽ sẽ không phạm sai lầm tương tự. Đương nhiên đối với Bạch Vụ mà nói, Hồng Ân cũng là một người đáng để bảo vệ. Hồng Ân gật gật đầu: "Sau khi hấp thu xong những oán khí này, còn phải chậm rãi đồng hóa chúng, mới có thể được coi là lực lượng chân chính." "Vậy thì vừa vặn, dù sao thì bọn họ tới tìm người, cũng cần có thời gian." Ở ngay trước mặt của Yến Tự Tại cùng với Tạ Hành Tri, Bạch Vụ cũng không nói quá nhiều. Hồng Ân biết, đây là ca ca phát ra lời mời đối với mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT