"Ngươi cảm thấy ta rất yếu?" "Không có, ta kỳ thật chỉ muốn nói cho ngươi một sự kiện, theo ta đi ra ngoài tháp, sẽ rất nguy hiểm." Bạch Vụ nói rất chân thành. "Ngươi có thể không nhận ra người đã vô tình trở thành lực lượng chiến đấu cấp trụ cột của quân đoàn điều tra, cho dù nguy hiểm, ta cũng tin tưởng người có năng lực vượt qua nguy hiểm, ta không muốn làm đội trưởng, nhưng ta muốn cải thiện bản thân" Doãn Sương có thể đối mặt với những thiếu sót của mình một cách thản nhiên: "Ít nhất so với ngươi, ta không được tính là một đội viên phụ trợ hợp cách, năng lực phân tích, năng lực nắm chắc tâm tình, đều xa xa không bằng ngươi." Bạch Vụ muốn khiêm tốn, nhưng thật sự là...người mà hắn gặp từ trước đến nay, không đủ để cho hắn khiêm tốn. Sau gần một phút im lặng, Bạch Vụ dùng thìa khuấy bữa ăn dinh dưỡng giống như súp, như thể
đang khuấy một lớp bùn dính, hắn nói: "Được, vậy buổi chiều đi ra ngoài tháp. Những người thật sự không muốn làm đội trưởng sao? Ta thật sự nghĩ không ra, nếu như ngươi không làm đội trưởng, vị trí đội trưởng sẽ giao cho ai? Ta cảm thấy, người đại khái là trốn không thoát đầu!" "Bốn giờ chiều." Để lại thời gian, Doãn Sương liền rời khỏi nhà ăn. Nàng gần như không đụng vào bữa ăn dinh dưỡng của mình, rõ ràng là sau chuyến đi đến trang
viên, khẩu vị của người đẹp này đã trở nên kén chọn. Đặc biệt là ...nàng vẫn chưa quên công thức nấu ăn trong đầu.
Bốn giờ chiều. Bạch Vụ cùng với Doãn Sương đi tới phía đông quảng trường tầng dưới cùng, lúc này chính là thời điểm rất nhiều thợ mỏ làm việc ban đêm luân chuyển với những thợ mỏ làm việc ban ngày. Vào thời điểm chỉ có một mình Bạch Vụ, dục vọng nói chuyện của Doãn Sương so với thời điểm ở với đoàn đội, cao hơn một chút: "Gần đây, thời gian để tìm ra khu vực màu trắng đã trở nên lâu
hon." Bạch Vụ nghe hiểu ý tứ của những lời này. Ý tứ có nghĩa là khu vực phù hợp cho khai thác đang giảm dần. Thế giới bên ngoài mênh mông vô cùng, khu vực màu trắng luôn chiếm tỷ lệ cao. Nhưng theo quan điểm của Thông Hành Giả, số lượng khu vực màu trắng đang từ từ giảm bớt, khu vực màu xanh, số lượng khu vực màu tím thậm chí khu vực màu đỏ khu vực màu đen đều đang trở nên nhiều hơn. "Không biết có thể có một ngày, thế giới này sẽ không còn khu vực khai thác mỏ? Mọi người không thể đào quáng ở khu vực màu trắng...Số lượng Lam Tuyến Thảo tồn kho hạ thấp, người Tòa Tháp sẽ không có đủ bữa ăn dinh dưỡng. Nếu như vậy, nhóm Ác Đọa có thể hay không sẽ thông qua loại phương thức này, công phá Tòa Tháp." Mặc dù nói về một chủ đề có vẻ xa vời, hơn nữa còn là chủ đề tận thế, nhưng ngữ khí của Doãn Sương rất bình tĩnh. Bạch Vụ lắc đầu, hắn không cho rằng tương lai sẽ là như vậy: "Tòa Tháp tồn tại đối với chúng ta mà nói, chưa hẳn chính là chỗ tránh nạn. Nhân loại sẽ không hủy diệt, nhiều lắm là sẽ bị bức bách thích ứng với khu vực màu xanh, dẫn đến quân số giảm mạnh, từ thời đại đào quáng, tiến vào thời đại nhặt ve chai. chẳng qua những chuyện này đều là sự tình rất xa xôi rất mờ mịt"
"Ta vẫn cho rằng, chuỗi sức mạnh của một người muốn tới đạt cấp sáu, cũng là sự tình rất xa xôi." Doãn Sương có ý ám chỉ, Bạch Vụ cũng không phản ứng. Hắn và Doãn Sương đi tới trước tấm bia đá màu xanh, điều này làm cho Bạch Vụ có chút lo lắng: "Ta đã nói với người, thể chất của ta rất đặc thù, nếu không chúng ta vẫn nên lựa chọn khu vực màu trắng?" Doãn Sương nói: "Lần trước nếu như ngươi không có một đường chiến thắng, mà là thắng được đầy đủ thể đánh bạc liền thu tay, kỳ thật khu vực kia liền không có bất kỳ nguy hiểm nào. Cho nên ta không cho rằng là vấn đề thể chất của ngươi, nếu là như vậy, vậy liền kiểm chứng một lần". "Trong xương cốt của ngươi...ngược lại là rất điên cuồng" Bạch Vụ không nghĩ tới Doãn Sương lại có thể ngông cuồng như vậy. Rõ ràng là tạo cho người ta cảm giác lạnh như băng, lúc làm việc lại đặc biệt hung ác. "Những lời này hẳn là nên để hình dung ngươi." Doãn Sương chạm tay vào tấm bia đá. Ánh sáng xanh phát ra từ trong tấm bia đá. Bạch Vụ ngẩng đầu nhìn thoáng qua trần nhà, bởi vì trong mắt lại bắn ra chú thích quen thuộc-- [Nó cung cấp cho những tấm bia này lực lượng để dịch chuyển không gian, nhưng tác dụng của
chúng, kỳ thật là ngăn chặn tên gia hỏa trên đỉnh tháp kia.] Nó là ai? Tên gia hỏa trên đỉnh tháp kia là ai? Không có thời gian để suy nghĩ về vấn đề này, rất nhanh, Bạch Vụ đã đi đến bên ngoài tháp thông qua con số được tạo ra sau khi Doãn Sương rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT