Đối với nhóm người Lâm Vô Nhu, có thể vượt qua rất nhiều khu vực, trên đường đi có thể tránh đi đủ loại hung hiểm, cuối cùng đi đến Tòa Tháp hay không, Bạch Vụ vẫn rất lo lắng. Ngũ Cửu nói: "Những ngày này, bọn họ cũng rất liều mạng, lúc trước ta đã từng nghe Yến Tự Tại nói, vì đuổi theo chúng ta, lũ tiểu tử tổ tiên phong một mực liên hệ với Thủ Hộ Giả đi ra ngoài tháp" "Ta tin tưởng bọn họ nhất định có thể vượt qua khó khăn. Hơn nữa Trịnh Nhạc cùng với Vương Tố cũng ở đó, ta lý giải Trịnh Nhạc, y là một người rất có ý thức trách nhiệm." Trịnh Nhạc có ý thức trách nhiệm? Bạch Vụ cười mà không nói, Trịnh Nhạc cũng không phải là có ý thức trách nhiệm, y chỉ là có ý thức trách nhiệm đối với một mình Phó Đoàn Trưởng mà thôi. Bạch Vụ nói: "Trong tay nhóm người Lâm Vô Nhu có chiếc bánh xe Roulette thứ hai, một khi đến khu vực Tòa Tháp, bọn họ sẽ lập tức ghi chép vị trí, sau đó trở về Tòa Tháp."
"Cho nên nếu bọn họ quả thật đến khu vực Tòa Tháp, chắc hẳn Tạ Hành Tri sẽ liên hệ với chúng ta."
"Bởi như vậy, chúng ta cũng có thể trực tiếp trở về Tòa Tháp, thông qua bia đá truyền tống đi đến khu vực Tòa Tháp." "Chẳng qua bây giờ xem ra, nhóm người Lâm Vô Nhu còn chưa có tới" Ngũ Cửu ngược lại là không nghĩ tới chi tiết này. Nhất thời cũng có chút lo lắng. Bạch Vụ cũng lo lắng, nhưng cũng không có quá để ý, hắn nhớ rõ ở trong gợi ý, Doãn Sương vào thời cơ nguy nan, được một người thần bí cứu đi. Nếu như nhóm người Lâm Vô Nhu thật sự gặp phải nguy hiểm, có lẽ người thần bí này có thể hóa giải nguy cơ. Còn khoảng hai giờ bay nữa là đến thành phố gần nhất. Tiền Nhất Tâm cảm thụ được căn phòng riêng sang trọng, phát hiện ra một khi tiến vào khu vực bên ngoài sương mù, lại có thể nghe được một số đài phát thanh bên ngoài sương mù. Gã cảm thấy rất hứng thú đối với chủ nhân máy bay. "Chúng ta là Phúc Đảo, nơi trú ẩn A22, vị trí của chúng ta là Bạch trấn ở phía bắc Phúc Đảo. Chúng
ta có dự trữ thức ăn và nước uống ở đây và hiện có thể chứa khoảng 4.000 người, nếu như người nhận được tin tức, vừa vặn cần một địa phương an ổn, hãy đến với chúng ta." Thông tin này khiến cho mọi người có chút ngoài ý muốn. Viên Diệp nói: "Xem ra những người bên ngoài sương mù này, vẫn còn có chút bổn sự, bảy thành nhân khẩu thế giới này đã biến thành Ác Đọa, bọn họ lại còn có thể xây dựng nơi trú ẩn, hơn nữa quy mô còn rất lớn." Bạch Vụ không cho là như vậy, hắn cho rằng quy mô này quá lớn và không thực tế. Quả nhiên thông tin tiếp theo khiến cho họ hiểu được cái gì gọi là nhân tâm hiểm ác. Một chương trình phát sóng khác đến từ thiết bị trên máy bay: "Các vị! Ngàn vạn lần đừng đi đến Phúc Đảo, đừng tin rằng ở đó có nơi trú ẩn! Xin hãy tin ta! Nơi đó không phải là nơi trú ẩn! Quái vật và nhân loại ở đó đang cấu kết với nhau để lừa gạt các ngươi! Một khi các ngươi thật sự đi qua, liền sẽ trở thành đồ ăn!" "Không nên hỏi ta làm sao mà biết được, ta thức tỉnh một số năng lực, tìm được đường sống trong chỗ chết trốn ra chỗ đấy! Xin nhất định hãy tin tưởng ta! Ngàn vạn lần, ngàn vạn lần đừng đi đến cái địa phương kia!" Lưu Mộ cùng với Nhiếp Trọng Sơn liếc nhìn nhau, Viên Diệp lộ ra thần sắc phức tạp.
Bạch Vụ nói: "Đây mới là chân tướng. Hiện tại nhân loại không có khả năng tồn tại đoàn thể sinh tồn với quy mô mấy ngàn người. Bởi vì đây không phải là một bộ phim về zombie." "Người sẽ không bởi vì bị cắn mới biến thành quái vật, trong thế giới này, nguyên nhân nhân loại biến thành quái vật rất đơn giản, loại đoàn thể sinh tồn này, cho dù vào thời điểm ngươi phân phối đồ hộp, tỷ lệ cho thân tín của mình cao hơn một lon, cũng đều có khả năng dẫn đến có người bất mãn." "Chỉ cần có bất mãn, sẽ dẫn phát tâm tình tiêu cực. Trong đám người liền có khả năng xuất hiện quái vật." Bạch Vụ lắc đầu, thở dài: "Cục diện bây giờ, e rằng rất bất lợi đối với nhân loại, ba đến năm người kết bạn đoán chừng coi như cũng được, nhưng ba mươi đến năm mươi người, ba trăm đến năm trăm người, sẽ có rất nhiều vấn đề." Viên Diệp có chút rung động: "Đài phát thanh nói rằng , nhân loại cùng với Ác Đọa liên hợp gạt người...ta không thể tưởng tượng" "Không có cái gì là không thể tưởng tượng, Ác Đọa loại trí tuệ vì ăn được càng nhiều người, cũng sẽ nghĩ biện pháp nô dịch vài nhân loại." Tiền Nhất Tâm cảm khái: "Bên ngoài sương mù hiện tại...thật sự là địa ngục, như vậy xem ra, chỗ
tránh nạn của chúng ta, còn có Tòa Tháp của nhân loại các ngươi, đúng là thiên đường" Ngũ Cửu nhìn về phía Bạch Vụ: "Nên cứu vớt bọn họ." Bạch Vụ không có trả lời Ngũ Cửu. Đương nhiên phải cứu vớt bọn họ, nhưng đầu tiên phải cứu vớt Tòa Tháp. Về phần những người này, bọn họ kỳ thật đã có nơi đi. Dựa theo thuyết pháp bên trong gợi ý, những người này cuối cùng sẽ bị nuôi nhốt ở trong một thành phố nào đó. - Ít nhất sẽ không chết hết. Bạch Vụ cũng có đồng tình với bọn họ, nếu như có thể để cho đám người kia tiến vào Tòa Tháp, hắn cũng sẽ thuận tay giúp đỡ. Nhưng cứu vớt những người này, không phải là nhiệm vụ chủ yếu. Tiền Nhất Tâm cuối cùng vẫn không nhịn được hiếu kỳ: "Người tạo ra chiếc phương tiện này, rất có tiền đúng không?" Bạch Vụ đương nhiên biết một chút tiểu tâm tư này của Tiền Nhất Tâm.
Tuy Số 0 đã từng xuất hiện, nhưng những người này không đủ rõ ràng đối với Số 0, cho nên hắn giới thiệu ngắn gọn Số 0 cho những người này: "Chủ nhân của phương tiện, là đế vương máy móc, bất kỳ đồ vật nào có quan hệ cùng với khoa học kỹ thuật, hỏi y là được rồi." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play