Đổi thành đối thủ khác, tất nhiên sẽ có thể ý thức được điểm này, Tiểu Ngư Kiền lại không ý thức được. Hai chân của nàng tràn đầy máu tươi, cuối cùng đứng không vững té trên mặt đất. Mà đồng thời, người săn đuổi cũng cảm nhận được, chính mình lấy được càng nhiều năng lực đến từ chính Tiểu Ngư Kiền. Gã trông giống như một thợ săn đến từ thời cổ đại, trên ngực vẽ một biểu tượng màu máu kỳ lạ. Sau đó xương cốt đâm rách bàn tay của gã, phảng phất như một mũi nhọn! "Hiến tế bắt đầu, trở thành tế phẩm của ta, ta chính là vật chứa méo mó!". Xương trắng như nanh dã thú, nhắm ngay vào đầu của Tiểu Ngư Kiền, tại thời khắc này, Tiểu Ngư Kiền đã không còn sức phản kháng. "Ta...không muốn chết...ta muốn nhìn thấy Bạch Viễn, còn có...Bạch Vụ."
Nỗi sợ hãi tử vong, làm cho cả thế giới ký ức phát sinh kịch biến. Vào giờ khắc này, từng ký ức thể lần lượt xuất hiện ở trước mặt Tiểu Ngư Kiền. "Thả năng ra!" Lão K đeo mặt nạ phảng phất như vượt qua thời không mà đến! Một cỗ lực lượng màu vàng chuyển dời Tiểu Ngư Kiền đến nơi khác, đồng thời y rút ra một thanh kiếm! "Nếu như là bản thể của ngươi, ta thật sự không phải là đối thủ của ngươi, nhưng người chỉ là một cái ký ức thể!" Đối phó với ký ức thể, sau khi lấy được đủ nhiều năng lực của Tiểu Ngư Kiền, người săn đuổi thậm chí không cần xuất thủ. Vô số ký ức thể chặn đường ở trước mặt gã, cho dù là ký ức thể của quái nhân mặt nạ thứ nhất...chỉ cần giơ tay...đều bị diệt. Trong không gian lớn như vậy, một lần nữa chỉ còn lại thợ săn cùng với con mồi. Tiểu Ngư Kiền sợ hãi chảy nước mắt: "Ngươi hãy đi đi! Ta không muốn chết!" Dây leo một lần nữa quấn quanh Tiểu Ngư Kiền, lần này...bộ vị kích thích là cánh tay của nàng,
đang lan lên cổ họng nàng. Tử vong đang đến gần từng chút một, Tiểu Ngư Kiền vốn cho rằng...Bạch Viễn có thể không trở lại...nhưng nàng có thể một mực chờ đợi, như thể loại chờ đợi này kéo dài vô hạn, tương lai sẽ có một chút khả năng bé nhỏ... Nhưng hiện tại, nàng phát hiện ra mình dường như đã không đợi được. Thế giới bắt đầu thay đổi đột ngột, thợ săn nhíu mày. Cả bầu trời như trở thành một cuốn hồi ký khổng lồ. Chứa rất nhiều cố sự giữa Tiểu Ngư Kiền cùng với lão K và Bạch Viễn. Vào giờ khắc này trong một không gian khác... Bạch Vụ chém giết ký ức thể của Tỉnh Tam, cũng nhìn được một màn đồng dạng. Bóng tối ban đầu...vào thời khắc này biến thành cảnh tượng thời không xa xôi. Những anh hùng đã chiến đấu hăng hái trong thành phố, CỐc Thanh Ngọc, Lâm Vô Nhu, Yến Tự Tại, Trịnh Nhạc...những ký ức thể bị bóp méo đã được sửa chữa này, cũng đều đình chỉ chiến đấu, nhìn lên bầu trời, không biết chuyện gì đã phát sinh. Trong nội tâm Bạch Vụ hiện ra một loại dự cảm bất hảo, nhưng lúc này, hắn...không tìm được cửa
ra ở nơi nào!
"Bạch Viễn! Cút ra đây cho ta!" Rõ ràng chiến đấu đã chấm dứt, nhưng hỏa diễm màu đỏ thẫm lại bùng nổ trong nháy mắt. Bạch Viễn chậm rãi xuất hiện, ngáp một cái: "Nàng sắp chết, chẳng qua sứ mạng của nàng đã hoàn thành, Tỉnh Tam đã bị chuyển biến, hơn nữa ngươi cũng đã biết nhược điểm trí mạng của tồn tại họ Tỉnh. Chuyến thám hiểm đã kết thúc hoàn hảo, kế tiếp chờ đợi nàng chết đi, thế giới ký ức tan vỡ là được rồi." "Cửa ra ở nơi nào!" "Ngươi lo lắng cho nàng sao? Không cần phải như thế, công dụng của công cụ chính là như vậy, bên cạnh ngươi cũng có rất nhiều công cụ, hi vọng người về sau vào thời điểm vứt bỏ bọn họ, cũng có thể như ta vậy, có lẽ ngươi sẽ có thể tiến xa hơn?" Vẻ mặt của Bạch Viễn vẫn bình tĩnh như trước, giống như cười mà không phải cười nhìn Bạch Vụ, Bạch Vụ hung hăng huy một quyền, lại cũng chỉ là xuyên qua hư không. "Cửa ra! Ở! Đâu!" Hiển hiện ở trên không trung, là kinh lịch của ba người Bạch Viễn, quái nhân mặt nạ thứ nhất, Tiểu
Ngư Kiền. Giống như đèn kéo quân của một người trước khi chết. Bạch Viễn là một trong những người sáng tạo ra thế giới này, tự nhiên biết làm cách nào dùng tinh thần lực sáng tạo một cái cửa ra rời đi. "Như những gì người biết, cái chỗ này chỉ cần tiêu trừ méo mó, là có thể xuất hiện cửa ra mới, vốn là như vậy, nhưng ngươi cũng đã nhận ra cái gì?" "Méo mó buông xuống, con của ta. Những lời này không phải là nói đối với Tỉnh Tam, mà là nói với ngươi, ký ức thể của Tỉnh Tam, biến thành ngọn nguồn méo mó Ở cái thế giới này, mục tiêu y muốn
méo mó, chính là ngươi." "Chỉ chẳng qua y đã tính sai, ngươi đã sớm bị méo mó. Nhưng y đã ngăn chặn phương pháp rời khỏi thế giới này." "Đây là một loại biến hóa ngoài ý liệu, chẳng qua ánh mắt của ngươi đã báo cho ngươi, giết y đi liền có thể vui sướng rời đi, dù sao ngươi có ta, ta có thể giúp người rời đi, nhưng lúc này chính là thời điểm trò hay trình diễn, vì sao không cùng lúc thưởng thức chứ?" Thưởng thức dáng vẻ phẫn nộ của Bạch Vụ, Bạch Viễn như thể cảm thấy chuyện này càng thêm thú vị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT