Mạnh Hoan cũng không phải là không tin Lận Bạc Chu, nhưng vừa nhìn thấy thế trận này, trong lòng theo bản năng thấy ấm ức, cậu đập mạnh cái bát lên mặt đá, phát ra một tiếng “keng” vang vọng.
Chúc Đông nhìn cậu: “Sao vậy?”
“Có chút chuyện.”
Khuôn mặt Mạnh Hoan trắng trẻo, tuấn tú, ánh mắt ướt át dịu dàng, bình thường nhìn qua thì không có vẻ gì uy hiếp, nhưng lúc này đuôi mày rủ xuống, khí chất lạnh lẽo, giống như một con mèo giơ móng vuốt và nanh ra.
Chúc Đông ngơ ngác: “Bằng hữu à…”
“Hừ, đừng quan tâm.”
Giọng Mạnh Hoan lạnh băng, cậu đi theo sau đám binh sĩ hướng về đại trướng trung quân.
Người đứng đầu đội quân đến tên là Tư Húc, đang chống nạnh đứng ngoài trướng chờ được thông báo, lông mày nhíu chặt, có vẻ tâm trạng rất tệ. Khi được lệnh cho vào, hắn ra hiệu để lễ vật và mỹ nhân ở lại bên ngoài, còn mình thì vào trướng trước.
Bên trong trướng có vẻ đang họp bàn, không lâu sau rèm trướng được vén lên: “Mang vào đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT