Toàn bộ sức lực của Mạnh Hoan sớm đã cạn kiệt, cậu biết rõ vị trí của mình, bèn ôm lấy cánh tay lạnh buốt, tự giác ngồi xuống góc tường, lặng lẽ vắt nước trên áo, cố gắng làm khô nhanh hơn, đồng thời giảm thiểu sự hiện diện của mình.
Bọn họ bắt đầu nói chuyện.
Ông lão nghi hoặc nhìn Mạnh Hoan: “Điện hạ định trốn khỏi nội thành thế nào? Giả trang thành dân thường hay thương nhân thì được, nhưng còn phải mang theo hắn. Bên ngoài đâu đâu cũng có người kiểm tra, chỉ cần hắn kêu cứu một tiếng là bại lộ ngay. Chi bằng giết quách đi?”
Mạnh Hoan khựng tay lại.
An Thùy đang ngồi trên một chiếc ghế cũ kỹ, áo ngoài đã cởi, để lộ tấm lưng tráng kiện. Cái bóng đen của hắn lắc lư theo ánh lửa, khuôn mặt lạnh lùng suy tư.
“Không được. Hắn có giá trị hơn mấy mạng các ngươi nhiều. Nếu có thể, ta thà để các ngươi chết, còn hơn để hắn chết.”
Những người đi theo hắn thoáng chán nản.
Có kẻ to gan hỏi: “Vậy rốt cuộc chúng ta cần giả tạo lá thư gì?”
An Thùy vẫn lạnh lùng: “Chuyện này càng ít người biết càng tốt.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play