Phòng bệnh trở nên yên tĩnh, đầu ngón tay Mạnh Hoan cũng lạnh dần. Khi đứng ngoài cửa sổ, cằm hơi cúi, ánh mắt dõi theo những cụm mây trên trời.
Lận Bạc Chu ở lại nói chuyện với dì Chu một lúc, kể những chuyện bí mật mà Mạnh Hoan từng tâm sự: sợ ma, nhát gan, hơi sợ con trai nhưng lại có chút mê trai đẹp, đặc biệt thích tay đẹp… nói mãi không hết.
Khi Kỳ Lôi bước vào phòng liền bị dì Chu gọi lại: “Tiểu Lôi, lại đây, Hoan Bảo vừa nói với dì là nó xuyên sách về đấy, cháu có biết xuyên sách là gì không?”
Kỳ Lôi: “?”
Anh từ ngơ ngác chuyển sang dở khóc dở cười.
“Mọi người vừa nói gì với nhau thế?”
Dì Chu bảo: “Xuyên sách là tên địa danh hả? Dì nghe Hoan Bảo nói nó từ xuyên sách trở về, tưởng nó sắp đi đến một nơi tên là Xuyên Sách. Ai ngờ nó khóc thật, chắc là tạm biệt thật rồi? Dì thấy hơi rối rắm quá.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT