Cậu nói đúng, cô nhi viện ban đêm khá âm u, đặc biệt khi xung quanh yên tĩnh thì bầu không khí càng thêm phần kỳ quái rợn người, bóng cây lay động khắp nơi, thỉnh thoảng có gió lạnh thổi qua.
Luôn có vài tin đồn đáng sợ, như ngôi trường từng là lò thiêu, cô nhi viện từng là bệnh viện, còn nhà vệ sinh này là nhà xác cũ, cứ đến tối là âm thanh gió thổi vù vù, vì vậy dì quản lý luôn bắt phải tắm xong trước 11 giờ, không thì sẽ gặp điều khủng khiếp.
Tội nghiệp Mạnh Hoan từ nhỏ đã lớn lên trong sợ hãi, lúc đầu chạy phía trước, nhưng thấy phía trước không có đèn liền dừng bước, ngoái lại nhìn Lận Bạc Chu.
Lận Bạc Chu cao lớn, đi tới: “Vào đi.”
Giờ này phòng tắm đã không còn ai.
Mạnh Hoan không chọn vị trí cuối, mà chọn chính giữa, kéo rèm ra cẩn thận nhìn Lận Bạc Chu: “Đừng đi xa quá, em sợ.”
Lận Bạc Chu: “Anh biết rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play