Khi cậu đang nghĩ quẩn, giọng nói trầm thấp như vực sâu của Lận Bạc Chu cũng vang lên: “Vậy sao?”
Giọng hắn mang theo vẻ mệt mỏi vì suốt đêm không ngủ.
“Bệ hạ, trong tiểu thuyết chí quái hay viết về mượn xác hoàn hồn, chủ tử của chúng ta có khi là mượn xác mà đến... Nhưng nếu bị hồn ma khác đổi hồn thì chủ tử của chúng ta phải làm sao? Hồn phách sẽ đi đâu chứ!” Du Cẩm giọng đã mang theo tiếng khóc.
Mạnh Hoan mơ mơ màng màng, muốn đứng dậy nắm chặt lấy Lận Bạc Chu, nhưng vì sốt cao, vai cậu như bị vật nặng đè lên, không thể cử động, chỉ có thể nghe động tĩnh của họ, trước mắt là những bóng hình mơ hồ lướt qua.
Du Cẩm không nhìn thấy, nhưng Mạnh Hoan cảm nhận được tay mình đang được Lận Bạc Chu nắm chặt, như đang giữ lấy linh hồn trong thân thể: “Phải làm sao đây?”
Lận Bạc Chu hỏi: phải làm sao đây?
Sao hắn lại hỏi như thế?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play