Ngọn núi họ định tới nằm ở phía đông thành, là vùng núi có thảm cỏ xanh mướt, địa hình phức tạp với cả rừng cây, đồi núi và đồng bằng, động thực vật phong phú. Ở giữa có một con đường núi nối sang hướng đông, địa thế hiểm trở.
Ban đầu họ định thúc ngựa phóng nhanh ra khỏi thành, nhưng dọc đường lại gặp không ít dân nghèo áo rách, phải giảm tốc độ lại.
Họ bế con, đẩy xe gỗ, có người ngồi luôn xuống đất, râu tóc rối bời, đút cho con uống chút cháo loãng.
Đi hơn bốn, năm dặm, dân nghèo vẫn không ngớt.
Mạnh Hoan cố gắng nhìn xa ra phía trước, thấy còn rất nhiều người rách rưới, dắt cả gia đình kéo xe đi về phía này.
Mạnh Hoan ngạc nhiên: “Đây… là dân Cô Châu sao??”
Khó khăn lắm mới ra khỏi thành một chuyến lại nhìn thấy cảnh tượng thê lương như vậy, chẳng phải Cô Châu dưới sự cai quản của vương phủ luôn cực kỳ giàu có sao? Nếu có nhiều dân chạy nạn không nhà để về như vậy, còn gọi gì là giàu có?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play