Lận Bạc Chu bất giác bật cười, vừa cười vừa đưa tay chạm vào cổ tay cậu: “Ừ, đúng rồi, tức giận là như vậy đấy. Phu quân đã làm điều gì khiến Hoan Hoan không vui, lật mặt ngay là đúng rồi, đừng kìm nén để bản thân khó chịu.”
Ngay cả điều đó hắn cũng dịu dàng và chu đáo.
Ngón tay của Mạnh Hoan khẽ động, nhưng vẫn trùm kín mặt.
“Bây giờ…” Lận Bạc Chu trầm ngâm một lát, ngẩng đầu nói: “Đến lượt phu quân xin lỗi Hoan Hoan rồi.”
Ngón tay Mạnh Hoan hơi cứng lại.
Cậu liếm môi, đang chờ câu tiếp theo thì bàn tay bị ai đó nhẹ nhàng nắm lấy.
Ngón tay trắng nõn từng chút từng chút bị người kia gỡ ra, mũi ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt khi Lận Bạc Chu đến gần, đôi mắt sâu thẳm đen láy nhìn thẳng vào Mạnh Hoan, giọng nói trầm thấp: “Là lỗi của phu quân, khiến hai chúng ta rơi vào tình cảnh hiểm nghèo ở Liêu Đông, vi phu buộc phải nói dối em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play