Mạnh Hoan chớp mắt, đang gắng sức suy nghĩ thì bên tai vang lên tiếng cười khe khẽ.
Lận Bạc Chu khẽ cười, chỉ thở nhẹ, nhưng cười rất lâu.
“Phu quân cười cái gì vậy?” Mạnh Hoan mơ màng hỏi.
Lận Bạc Chu không trả lời, nắm tay Mạnh Hoan, cùng đi đến đình nhỏ giữa trời tuyết: “Em ngồi đi.”
Mạnh Hoan ngoan ngoãn ngồi xuống.
Gia nhân đứng ngoài đình, cách một đoạn khá xa.
“Tại sao mọi người xung quanh bây giờ lại đều tỏ ra tử tế như vậy nhỉ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT