Vì người kia là nữ quyến của tổng binh nên Mạnh Hoan không tiện vào sâu, chỉ đứng chờ dưới hành lang, đợi người gọi vào.
Đúng như Mạnh Hoan tưởng tượng về người đặt hàng quyền thế, cậu đợi chừng một canh giờ, phu nhân tổng binh mới sửa soạn xong xuôi rồi cho người gọi vào.
Phu nhân ngồi sau bình phong, chừng ba mươi tuổi, dung mạo nhã nhặn, dịu dàng. Mạnh Hoan liếc nhìn mấy lần, liền bắt đầu phác họa chân dung bà.
Không bao lâu sau, phu nhân đã thấy mệt, cho người mang trà bánh đến, vừa uống trà vừa ăn điểm tâm, trò chuyện với người bên cạnh.
Mạnh Hoan hiểu sâu sắc số phận của kẻ sống nhờ người khác, phận nô lệ. Phu nhân nghỉ ngơi ăn uống, còn cậu thì cần mẫn vẽ tranh. Đến trưa, Mạnh Hoan viện cớ trở về thăm Lận Bạc Chu.
“Ta về rồi đây.” Mạnh Hoan bước vào viện.
Lận Bạc Chu đang ngồi bên bàn, bên cạnh là một bát nước trong. Nghe tiếng liền ngẩng đầu lên: “Chiều Hoan Hoan còn đi nữa không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play