Trời đã về chiều, đường phố phủ đầy tuyết rơi.
Mạnh Hoan chạy một mạch về khách điếm, cảm thấy mình cứ như một nam nhân kiếm được một mớ tiền ngoài đường rồi không kịp đợi về chia sẻ cho thê tử vậy. Gió lạnh tạt vào mặt, nhưng toàn thân lại ấm áp, cảm thấy cuộc sống thật đáng mong chờ.
Vén rèm lên, Mạnh Hoan thở hổn hển: “Ca, đệ về rồi!”
Bên trong rèm rất yên tĩnh.
Lận Bạc Chu mặc trung y trắng tinh, ngồi ngay ngắn trên giường. Lúc Mạnh Hoan rời đi hắn cũng ngồi như vậy, mấy canh giờ trôi qua rồi, hắn vẫn giữ nguyên tư thế, như thể luôn chờ đợi.
Ánh sáng nhạt phủ xuống giữa lông mày hắn, sống mũi cao, môi mím lại, như một pho tượng ngọc Phật trong bóng tối.
Nghe tiếng, ánh mắt mờ mịt của hắn nhìn về phía Mạnh Hoan, giọng nói dịu đi đôi chút: “Về rồi à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play