Ánh sáng bên ngoài không xuyên qua được rèm.
Nằm trong chăn, ẩn trong bóng tối, chỉ có chút ánh sáng nhạt soi lên sống mũi và hàng lông mày, có thể ngửi thấy mùi da sau khi vừa lau mặt.
Độ ấm của môi chạm môi dần tăng lên, mang theo hơi nước mỏng manh.
Cuối cùng cũng không còn là ngôi miếu hoang lạnh lẽo, mà là một căn phòng ấm áp, tuy xung quanh là đám đông hỗn tạp, lại mang đến một cảm giác an toàn kỳ lạ, như thể được bao bọc trong đó.
Không cần lo gió tuyết, chỉ cần tận hưởng khoảnh khắc gần gũi này.
“Phu quân…” Mạnh Hoan khẽ gọi, tay chống lên vai hắn.
Cậu cảm thấy Lận Bạc Chu hôn có chút tham lam, nghiêm túc nói: “Không được quá đáng, ta sợ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT