Ngón tay thon dài của Lận Bạc Chu co duỗi, hắn cụp mắt xuống, trên mặt không hiện ra cảm xúc gì, chỉ còn lại cảm giác băng lạnh khi đầu ngón tay chạm vào tuyết.
Mạnh Hoan chuẩn bị xong đồ, ngồi lại bên cạnh Lận Bạc Chu: “Mệt quá, ngủ một lát.”
Lận Bạc Chu thu lại tâm tư, đưa tay xoa bóp vai và cánh tay cho cậu, lực đạo vừa phải. Mạnh Hoan thích dáng vẻ dịu dàng nghe lời của hắn, quay đầu hôn lên mặt hắn một cái: “Hầu hạ cũng giỏi đấy.”
“…”
Lận Bạc Chu bật cười, lại véo nhẹ vành tai đang phổng lên vì đắc ý của Mạnh Hoan, như đang nựng một con thỏ nhỏ kiêu ngạo, rồi đưa tay xoa sau gáy cậu.
Ngón tay thon dài, nhưng động tác lại dịu dàng. Lận Bạc Chu có điểm này rất tốt, làm gì cũng chu đáo, thoải mái, vừa đúng ý người khác.
Ở trên giường cũng vậy, hắn luôn nghĩ cho cậu rất nhiều.
“Ái chà, thoải mái thật.”
Mạnh Hoan được thỏa mãn cảm giác làm đại gia được mỹ nhân hầu hạ, nằm trên đùi hắn, mơ màng nói: “Phu quân.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT